Thứ Năm, 14 tháng 2, 2019

ĐÓA HOA HỒNG ĐỎ - Quang Võ


Ngày xưa có một con chim họa mi đi chu du khắp bốn phương trời để học hỏi những điều hữu ích. Một hôm, họa mi bay qua một ngôi nhà thì nghe trước sân có tiếng cành lá đang xì xào bàn tán. Tò mò muốn biết chuyện gì, họa mi bay đến đậu trên một cành cây hỏi:

- Có chuyện gì vậy các chị?

Một chiếc lá đáp:

- Họa mi không biết à! Trong nhà có một người đang lâm trọng bệnh.

Chiếc lá khác tiếp lời:

- Chứng bệnh đó phải cần cho ngửi một đóa hoa hồng đỏ mới khỏi được mà đứa con của người ấy tìm mãi không ra. Vậy anh có cách gì tìm ra đóa hoa hồng đỏ không?

Họa mi đáp lời:

- Không! Nhưng tôi sẽ cố gắng đi tìm cho được. Thôi xin tạm biệt các chị tôi đi nhé!

- Chúc anh may mắn!

Họa mi bay đến nơi đứa bé đang ngồi buồn rầu nói:

- Cậu bé đừng buồn! Cậu là một người con có hiếu đáng khen. Tôi sẽ cố gắng đi tìm đóa hoa hồng đỏ đem về cho cậu.

Đứa bé vui mừng cám ơn rối rít. Họa mi từ giã đứa bé rồi bay đi. Bay đến một khu vườn, họa mi hỏi người giữ vườn:

- Thưa bác, vườn của bác có trồng hoa nào màu hồng đỏ không?

- Không! Vườn tôi chỉ có hoa màu trắng thôi.

Họa mi lại bay đến một khu vườn khác hỏi:

- Vườn bác có trồng hoa hồng đỏ không hả bác?

Người giữ vườn trả lời:

- Không! Vườn tôi chỉ có hoa màu vàng.

Đã hai lần không có, nhưng họa mi không thất vọng và lại bay đến một khu vườn khác nữa hỏi:

- Vườn bác có trồng hoa hồng đỏ không bác?

Người giữ vườn trả lời:

- Không! Vườn tôi chỉ có hoa hồng, nhưng tôi có cách để tạo nên đóa hoa hồng đỏ.

Họa mi mừng quá hỏi ngay:

- Cách nào vậy bác?

- Phải có một người đâm tay vào gai hồng, nhưng mất nhiều máu lắm! Khi đủ số lượng máu thì sẽ có một đóa hoa hồng đỏ bất cứ nơi nào theo ý muốn.

Nói xong người giữ vườn quay đi. Họa mi nghĩ thầm "mình không thể bay đi nổi nữa, mà chậm trễ thì mẹ cậu bé có thể chết. Thôi đành vậy!" Nghĩ xong họa mi bay đến một cây hồng và đưa mình ra cho gai đâm vào. Gai hồng càng đâm sâu vào mình họa mi đáng thương. Họa mi đau đớn nhưng vẫn cố gắng chịu đựng. Một lát thì gai đã đâm tới tim, họa mi lịm dần... lịm dần...

Ở nhà, đứa bé bỗng thấy một đóa hoa hồng đỏ rực rỡ trước sân. Đứa bé mừng quá hái vội đóa hoa đem vào cho mẹ ngửi. Một mùi hương thơm ngát tỏa ra, người mẹ ngửi được mùi hương ấy liền hết bệnh, khỏe mạnh như thường.

Còn họa mi, khi chết hồn được bay lên cõi thiên đàng. Trong lòng họa mi thơ thới vì đã làm được một việc tốt.


QUANG VÕ   


(Trích tuần báo Thiếu Nhi số 120, ra ngày 1-2-1974)


Nguồn : https://tuoihoandmore.blogspot.com