Chủ Nhật, 31 tháng 3, 2019

CÁI QUẢ TRỨNG GÀ - Ân Huệ


Vân nâng niu quả trứng gà, trong tay, rồi cầm lên, ngắm, nhìn, xem và tìm hiểu.

Theo khoa học thực nghiệm, sơ đẳng nhất mà Vân hiểu: thì cái trứng gà, có tròng đỏ màu vàng, có rất nhiều sinh tố A. Chất tròng trắng trứng là một dung dịch trăng trắng, sệt và là một môi trường rất tốt cho chú gà con nào đó, sẽ được sống và nẩy nở khi thành hình, lớn lên để chui ra khỏi cái vỏ cứng màu ngà, có chất vôi, để nghiễm nhiên là một chú gà con của đoàn gà 12 con một mẹ, trong cái ổ này đây.

*

Tần ngần Vân đứng suy nghĩ... Bài hát "Hai chú gà con" trở về lại trong ký ức. Vân vui vui hát lên nho nhỏ:

"Hai chú gà con...
Đi chơi với nhau,
Chú che cái dù,
Chú đội mũ trên đầu.

Đang nói chuyện vui,
Tay trong cánh tay...
Có hai chú gà
Ra ngoài sân,
Nào hay...?

- Thời gian qua mau quá. Chị Vân nhỉ?

- Ừ, mau lắm! Chị nàng ngồi trên võng cạnh đấy trả lời.

- Chị ơi...! Vân còn nhớ, hồi đó Vân nhỏ xíu, học ở trường làng. Có một lần, trong dịp bãi trường, Vân và thằng Tuấn cũng 5 tuổi như Vân, học lớp Mẫu Giáo. Hai đứa ra sân khấu nắm tay nhau, vui vẻ, ngây thơ, hát bài "Hai chú gà con" nầy.

Vân có che cây dù thật và thằng Tuấn thì có đội cái nón nỉ thật.

Mới đây mà đã 15 năm rồi. Mau quá chị nhỉ?

- Ừ, thời gian trôi mau lắm. Có khi nào Vân nghĩ, từ đấy đến nay, bằng ấy thời gian, Vân đã làm gì?

- Em lớn lên nhờ tình thương của Má, của Chị. Em ở nhà làm việc lặt vặt giúp Má và em đi học.

- Nhưng có khi nào em nghĩ: lớn lên khi ra trường, khi em học xong ban Trung Học, em sẽ chọn ngành nào? Và sau đó khi em ra đời làm việc, em thích làm nghề gì?

- Em thích làm cô giáo chị ạ. Em mơ ước, sau nầy lớn lên, khi bước chân vào đời, em sẽ là một cô giáo. Một cô giáo dạy trường làng thôi chị ạ.

Mộng của em là thế.

- Nầy Vân. Chị nghĩ... Còn nhớ, lúc nhỏ... mỗi lần vào dịp Lễ Phục Sinh (tức là lễ người công giáo mừng Chúa Kitô chết đã sống lại) chị thường được ăn những quả trứng gà mà là hình ảnh tượng trưng quả trứng được làm bằng bánh, bằng kẹo hay bằng chocolate. Lớn lên chị tự nghĩ: Tại sao hình ảnh quả trứng gà và những chú gà con xinh xắn thường được trưng bày trong dịp Lễ Phục Sinh?

Tự hỏi và tìm hiểu... Chị nghĩ rằng: Trong quả trứng thật, có mầm sống. Và mầm sống ấy là một chú gà con. Rồi tại sao, mỗi "chú gà con nầy" phải được ở bao bọc kín mít, trong cái vỏ trứng của mình đầy đủ chất bổ trong một thời gian nào đó. Và, bằng một khoảng thời gian 21 ngày, bằng tình thương ấp ủ của gà Mẹ và sau đó đã đến ngày có thể được, tự nhiên bà gà mẹ mổ từng cái trứng của bà hằng ấp ủ và lạ thay! Mấy chú gà con vươn cánh chui ra.

Lễ Phục Sinh còn được gọi là lễ Vượt Qua...

Chị nghĩ...

Tại sao con tằm phải ở trong cái kén của mình qua một thời gian tăm tối? Rồi, phải được một thời gian nào đó, mới có đủ sức kéo tơ?

Tại sao, trước khi thành bướm, con bướm lại là một con sâu, phải ẩn mình dưới lá xanh, một thời gian nào đó?

Vân ơi...!

Chị nghĩ: là con người, mình phải có một thời gian chuẩn bị cho chu đáo biết ý thức, và trách nhiệm cho tương lai, để rồi có được một thời gian hoạt động cho cuộc sống con người.

Em nghĩ sao?


ÂN HUỆ     




(Trích từ bán nguyệt san Tuổi Hoa số 174, ra ngày 1-4-1972)


Nguồn : https://tuoihoandmore.blogspot.com