Tới
những ngày gần tết, bà con ta lại hoa mắt vì những hàng tết được bày
linh đình, sặc sỡ khắp thủ đô, nhưng đáng kể nhất phải là món hàng
"thiệp Xuân"! Ối chà! Hết chỗ chê! Đủ kiểu, đủ cỡ, đủ màu, đủ sắc thiệp
được bày la liệt từ các gian hàng... "lầu cao gác tía" đến các gian hàng
ở "lề đường".
Sở
dĩ, cái món thiệp Xuân này nhiều hơn, nom thích con mắt hơn bất cứ một
món hàng Xuân nào là bởi bà con ta thường hay "tặng nhau chút thiệp mừng
Xuân", trong dịp Tết. Các cô cậu nhà ta tha hồ mà ngồi nhà bồn chồn đợi
thiệp bay về cả đống và tha hồ mà xách xe lả lướt một vòng thủ đô lựa
chọn, mua thiệp tặng bạn bè.
Kể
ra, cái "tục" thiệp mừng này cũng hay ho, mỗi năm mới có một lần để tỏ
lòng thân hữu, để siết chặt thêm "dây thân ái" mà lị! Nhưng ngẫm kỹ thì
cái "tục" này cũng xêm xêm cái tục "lì xì" nghĩa là cũng tổn hại chẳng
kém. Vì chưng với cái màn "thủ công" thì đa số ai cũng ngại cả, rất ít
cô cậu nào khoái cái cảnh gò lưng hì hục cả buổi để vẽ thiệp tặng bạn
bè. Muốn thêm bền tình thân, muốn được lòng bạn bè thì phải tặng thiệp,
mà khi đã được bạn tặng rồi thì phải thực hiện câu "có đi có lại mới
toại lòng nhau".
Song
le, việc tặng thiệp cũng quả là "công phu" chứ chẳng chơi. Đừng tưởng
rằng muốn tặng thiệp nào cho bạn cũng đặng, mà hố to! Các cô cậu nhà ta
thường ngồi bên đống thiệp sau khi đã được tặng, để ngắm nghía xem cái
nào đẹp cái nào xấu, đẹp thì cất kỹ hoặc xịt nước hoa lên đặng trưng bày
kèm với một câu "vàng ngọc": "cái thằng thiệt tốt", nhưng nếu xấu thì ô
hô! Cái xó nó đợi thiệp mừng liền lập tức, và cũng kèm với một câu
"vàng ngọc": "cái thằng hà tiện". Vì lẽ đó mà các cô cậu nhà ta đã tặng
thiệp thường chọn những thứ đắt tiền thiệt đẹp!
Hóa
cho nên, tiền túi bà con thường bị vơi (có khi "cháy" nữa là đằng khác)
với cái trò tặng thiệp quái ác này. Ngày Xuân ai lại muốn "vô duyên cái
túi không tiền". Cho nên, các bậc phụ huynh cũng bị khổ lây khi phải
xuất túi cho thêm con cái để chúng nó vui Xuân!
Ấy
cái sự "tai hại" của cái "tục" thiệp mừng là như rứa! Cho nên với những
ai đã từng trổ tài "khéo tay làm lấy" vẽ thiệp tặng bạn bè, đáng được
một phát hoan nghênh! Và với những ai còn ưa chuộng thiệp Xuân "made in
Cholon" thì nên dẹp bỏ đi là vừa. Thời buổi này, mà còn bo bo chuộng của
người e... khó thọ mất! Hơn nữa vui với cái màn "khéo tay làm lấy" là
một dịp để chúng ta học tập, trau dồi thêm cái khả năng sáng tạo, vả
rằng cái gì do mình tạo lấy thì đều quý hơn cái của người. Chớ sợ mình
hổng có tài "thủ công"! Bởi có khối gì báo có mục "khéo tay", như báo
Thiếu Nhi của chúng ta đây chẳng hạn. Chỉ cần bỏ ít công là bà con ai
cũng có thể làm nổi một tấm thiệp mừng Xuân chẳng kém ai!
Chúng
ta đã và đang mạnh dạn dẹp bỏ tục "lì xì" thì còn chần chờ gì mà chưa
dẹp bỏ cái "tục" mua thiệp Xuân để ca bài "ta về ta tắm ao ta" đi, hở bà
con?
MAI HOẠT
(Trích tuần báo Thiếu Nhi số 118-119, Xuân Giáp Dần, ra ngày 8-1-1974)
Nguồn : https://tuoihoandmore.blogspot.com
Nguồn : https://tuoihoandmore.blogspot.com