Nhện
chỉ là một con vật nhỏ bé, hình thù xấu xí, chân cẳng vừa dài vừa khẳng
khiu. Đành rằng nhện có biết nhả tơ, dệt lưới, nhưng tơ và lưới của
nhện chẳng những không ích lợi gì, mà còn làm dơ bẩn nhà cửa của người
ta nữa.
Dầu thế nhện vẫn được người ta coi như là đặc sứ của Trời.
Tại sao vậy?
Bởi
vì khi thấy một con nhện tự nhiên sa xuống trước mặt, người ta liền cho
đó là một điềm trời. Tuy nhiên đó có thể là điềm lành hay điềm dữ.
*
Ngày
xưa, đã xưa lắm rồi, có một nàng con gái vừa duyên dáng lại vừa có tài
thêu dệt lạ lùng, tên là Arachne. Nàng được những người đồng thời rất
tôn trọng, kính yêu và coi như là vị nữ hoàng của họ.
Những
tấm thảm, những súc vải do tay nàng dệt ra đã được người ta coi như là
một báu vật, và ai nấy đều cố tranh nhau mua cho bằng được.
Vì
có tài xuất chúng và được mọi người tôn trong kính yêu, nên dần d6àn
Arachne sinh ra kiêu căng, cho đến một hôm nàng đã dám tự coi mình là
người tài giỏi nhất, hơn cả Thượng-đế nữa.
Hôm
đó Arachne ngồi trước khung cửi để dệt một tấm thảm tuyệt mỹ. Nàng hăng
say làm việc với những ý nghĩ đầy kiêu căng. Nàng còn thách đố
Thượng-đế hãy thử dệt một tấm thảm để đem so sánh với tấm thảm của nàng,
xem tấm thảm nào sẽ đẹp hơn.
Đang
thoăn thoắt làm việc, bỗng Arachne cảm thấy chân tay nàng tự nhiên co
quắp khó chịu. Nàng ngừng dệt, đưa đôi bàn tay xinh xắn của nàng lên
ngắm nghía, thoa bóp. Và nàng rất đỗi sửng sốt vì thấy đôi tay của nàng
cứ mỗi lúc mỗi trở nên xấu xí, đen đủi và nhỏ dần, nhỏ dần lại mãi. Sau
cùng cả thân thể nàng cũng biến đổi.
Nàng hóa thành con nhện nhỏ bé, xấu xí. Chân tay vừa dài vừa khẳng khiu!
Thượng đế đã phạt tính kiêu căng xấc xược của nàng. Và loài nhện được phát sinh từ đó.
Rồi
thay vì dệt ra được những súc vải, những tấm thảm quí đẹp, từ đó
Arachne chỉ có thể dệt ra được những tấm nàng nhện vô ích, bị người ta
ghét bỏ và phá hủy.
Thật ra ban đầu nhện ta chỉ được chăng tơ trong nhà thôi, nhưng một hôm nhện ta than thở với Thượng-đế:
-
Kính tâu Thượng-đế, con luôn cần mẫn chăng tơ dệt lưới đó đây khắp nhà,
thế nhưng người ta chẳng những không biết quí, mà con đang tay phá hủy
công trình khó nhọc của con đi không chút tiếc xót. Con buồn quá!
Thượng-đế mỉm cười đáp:
-
Thật ra công việc của con bây giờ chẳng những không nên ích lợi gì cho
người ta cả, mà còn làm xấu bẩn nhà cửa của họ nữa, vì thế người ta phá
hủy những tấm lưới của con đi cũng không lạ gì. Thôi được, nếu con không
muốn để người ta phá hủy công việc khó nhọc của con, thì từ nay ta cho
phép con được chăng lưới ở ngoài trời nữa.
Thế là từ đó, trên các cành, các bụi cây người ta cũng gặp thấy những tấm màng nhện nữa.
Cứ tưởng thế là xong, ngờ đâu ít lâu sau nhện lại đi gặp Thượng-đế và than thở:
-
Kính tâu Thượng-đế, con đã đem hết sức lực, thời giờ ra để chăng tơ,
dệt lưới, thế nhưng con thấy công việc của con chẳng sinh ích lợi gì cho
ai cả. Con lấy làm buồn về điều này lắm. Dám xin Thượng-đế giao thêm
cho con một công việc gì khác, hầu làm ích cho nhân loại.
Sau khi nghĩ ngợi một lát, Thượng-đế liền phán:
-
Lòng ước ao muốn làm ích cho nhân loại của con thật đáng khen. Vậy ta
bằng lòng giao cho con thêm mô5t công tác nữa: Từ nay con sẽ là đặc sứ
của ta để loan báo cho nhân loại biết được những biến cố sắp xảy đến cho
họ.
Thế
là mặc dầu chỉ là một con vật nhỏ bé, hình thù xấu xí, chân tay vừa dài
vừa khẳng khiu, nhện ta đã được chọn làm đặc sứ của Trời, vì thế mỗi
khi thấy một con nhện tự nhiên sa xuống trước mặt, người ta liền cho đó
là điềm trời, và trong những khi đó người ta thường có thói quen thì
thào với con nhện:
- Nhện ơi, nhện đưa tin vui phải không? Nếu phải, nhện hãy sa xuống nữa đi. Bằng không, xin nhện hãy lên ngay cho.
Nếu
thấy con nhện cứ từ từ thả tơ sa xuống, người ta sẽ mừng rỡ vì cho đó
là điềm lành. Ngược lại, nếu thấy nhện ta lại lần theo sợi tơ leo lên,
người ta sinh lo lắng, đề phòng vì sợ sẽ có điều bất trắc xẩy đến cho họ
chăng?
Từ
nay mỗi khi thấy một con nhện chăng tơ đâu đó, chúng ta sẽ liên tưởng
đến nàng con gái duyên dáng tên Arachne, là một thiên tài nhất trần gian
về môn thêu dệt, nhưng lại mắc tính quá kiêu căng, và chúng ta sẽ rút
ra một bài học. Còn việc tin "Nhện sa" phải chăng đó là một điều dị đoan
xin miễn bàn luận ở đây.
Trọng Đức
(Trích từ tạp chí Tuổi Hoa số 32, ra ngày 25-9-1965)


Không có nhận xét nào:
Không cho phép có nhận xét mới.