Thứ Hai, 18 tháng 7, 2016

KHU VƯỜN HẠNH PHÚC (VIII) - Nguyễn Thái Hải





8. – CAU CÓ KHÓ THƯƠNG

Cô Miu Miu lúc nào cũng khó đăm đăm. Thật hiếm khi các thú trong vườn thấy cô cười. Bắt được con chuột, tha vào một góc ăn thịt, con bồ câu nào đi ngang, liếc mắt nhìn một cái là cô gừ gừ nói:

- Nhìn gì? Tao lại vồ một cái là mất mạng bây giờ…

Cô đang nằm mơ mộng, lũ gà con đi dạo ngang, cô càu nhàu ngay:

- Đi gì mà khua ầm lên thế? Để yên lặng cho người ta nghỉ ngơi một chút chứ!

Cho đến Mi Lu Anh hay Mi Lu Em nhiều lần gọi cô đi ăn cơm trưa, chẳng may vào lúc cô thiu thiu ngủ, cũng bị cô cằn nhằn:

- Ăn với uống! Bực cả mình…

Tóm lại, trong khu vườn, chỉ trừ ông Lu Lu là cô Miu Miu còn kiêng nể, ngoài ra, với các thú khác, cô luôn luôn là kẻ khó tính. Đôi mày cô lúc nào cũng nhíu lại, thật khó mà có cảm tình.

Có lẽ cũng bởi thế mà dù đã đến tuổi cặp kê, vẫn chưa có một chú mèo nào trong xóm dám ngỏ lởi kết bạn cùng cô.

Cho đến một hôm, có một “ông mai” xuất hiện…

*

Cô Miu Miu đang ngồi nơi hiên sau trang điểm thì có tiếng động nơi chậu hoa bướm bạc. Cô nhìn ra. Sẻ Nâu, chú sẻ vui vẻ, yêu đời, đang đậu nơi một nhánh của cây hoa. Trái với mọi hôm, hễ thấy mặt cô Miu Miu là Sẻ Nâu lẩn tránh, hôm đó, Sẻ Nâu lại lên tiếng chào hỏi cô Miu Miu mới lạ:

- Kính chào cô Miu Miu… Cô trang điểm thật khéo, trông xinh hẳn ra…

Cô Miu Miu vốn không ưa loài sẻ, nhưng nghe Sẻ Nâu nịnh, cũng thấy vui vui trong dạ. Dù thế, cô vẫn ra vẻ khó khăn:

- Thôi đi, đừng có vờ vịt tán tỉnh… Ta lại vồ cho mất mạng bây giờ.

Sẻ Nâu cười:

- Cô nói thế chứ! Đời nào cô lại dám phá hư chậu hoa bướm bạc của cậu chủ! Cô Nhỉ!

Ái chà! Sẻ Nâu coi vậy mà khôn gớm. Nhè ngay chậu hoa bướm bạc mà đậu để tính mạng được an toàn. Vì chắc chắn, có cho… chuột, cô Miu Miu cũng không dám vồ bắt chú để làm nát chậu hoa đẹp. Cô Miu Miu gừ gừ không nói.

Sẻ Nâu lên tiếng:

- Cô Miu Miu ơi! Hôm nay, tôi mang đến cho cô một tin mừng đấy!

- Hừ! Ai quen biết gì với mày mà tin mừng với tin vui?

- Ấy! Cô không quen biết với tôi nhưng tôi lại “xem như” quen biết với cô mới chết chứ…

- Khéo vớ vẩn hoài…

- Có gì đâu cô. Chả là tôi có quen với một chú mèo… Mà chú ấy thì lại…

Cô Miu Miu đỏ mặt vì thẹn. Cô vừa thoáng hình dung ra Tam Thể, chú mèo mà cô tình cờ gặp trên mái nhà hôm nọ. Hôm ấy, cô đang dạo chơi trên mái nhà thì thấy một chú mèo ngồi tư lự, vẻ mặt man mác buồn. Không hiểu sao gương mặt ấy lại khiến cô thấy bồi hồi lạ. Tim cô đập rộn ràng và tay chân cô run run. Nghe tiếng động, chú mèo quay lại. Ánh mắt chú chạm phải ánh mắt cô khiến cô cúi đầu e thẹn. Thế rồi chú mèo làm quen. Chú tự giới thiệu, chú tên là Tam thể và đang buồn bực vì gia đình. Thấy chú đứng đắn, cô ở lại tiếp chuyện một lúc rồi sau đó, cả hai mới từ giã nhau, hẹn khi khác sẽ gặp lại.

Tiếng Sẻ Nâu làm cô Miu Miu muốn đứng tim:

- Tam Thể nhờ tôi nhắn cô một điều, chẳng hay cô có muốn nghe không?

Cô Miu Miu gừ gừ, mãi mới nói được:

- Sao lại không…

- Chú ấy nhờ tôi nhắn với cô rằng chú ấy hẹn cô chiều nay trên mái nhà, chỗ cũ…

Cô Miu Miu reo lên sung sướng:

- Thế à?

- Nhưng với một điều kiện…

- Một điều kiện?

- Vâng, một điều kiện : là cô phải vui vẻ, không cau có như hôm trước nữa mới được!

Cô Miu Miu nhíu mày. Tự ái cô bị xúc phạm nặng nề. Cô muốn quát lên bảo Sẻ Nâu về nhắn với Tam thể rằng cô khước từ cái hẹn và cô nhất định đoạn tuyệt với Tam Thể. Nhưng nghĩ, cô lại không sao thốt được nên lời. Trong lúc đó, Sẻ Nâu biết thế nào cô Miu Miu cũng giận dữ, đã vuốt giận cô:

- Thật ra, theo ý tôi, thì Tam Thể có điều không phải với cô. Gì mà cau có? Cô dễ thương thế kia mà… Đáng lẽ ra, hắn phải nói là cô… hơi khó tính… Mà cô khó tính tại bởi cô… e thẹn mà ra…

Cô Miu Miu nguôi giận ngay… Cô nói:

- Ừ, nói như thế có phải dễ nghe không… Thôi, thế này nhé, nhờ chú về nhắn với anh Tam Thể rằng tôi nhận lời…

- Và bằng lòng điều kiện : phải vui…

- Vâng. Tôi sẽ cố gắng…

*

Từ khi kết bạn với Tam Thể, cô Miu Miu đã thay đổi dần. Cô bớt cau có, giận dữ. Một phần cũng do cảm tình cô dành cho Tam thể, nên Tam Thể nói gì, cô cũng nghe theo. Phần nữa, do ảnh hưởng tính vui vẻ của Sẻ Nâu – từ ngày nhắn tin với cô Miu Miu, Sẻ Nâu đã trở thành một bạn hữu của cô.

Các thú trong vườn cũng lấy làm lạ vì sự thay đổi tính tình của cô Miu Miu, gặng hỏi nhưng cô không nói gì cả, chỉ mỉm cười e lệ. Rồi một hôm, Tam Thể ngỏ ý sẽ cưới cô làm vợ sau khi ly dị vợ cũ – mụ Mướp. Sẻ Nâu loan tin cho các thú biết. Tất cả cùng mừng cho cô Miu Miu. Ai cũng đinh ninh rằng từ nay, sẽ không bao giờ cô Miu Miu còn cau có khó thương như trước nữa.

Nhưng rồi vụ đánh ghen xảy ra. Cô Miu Miu tủi thân khóc đến sưng mắt. Nhất là những lúc ông chủ để đĩa hát “Nghìn trùng xa cách”. Cô nghe mà tưởng chừng mình có thể chết ngay đi được.

Tam thể có đến thăm cô một lần, chú cam đoan sẽ giữ lời hứa ly dị mụ Mướp để cưới cô. Ông Lu Lu nhận được sự thành thật của Tam thể, khuyên cô Miu Miu nên nguôi buồn, để sửa soạn cho một cuộc đời mới. Nhưng cô Miu Miu sau nhiều đêm dài suy nghĩ, đã nhờ Sẻ Nâu làm “cánh nhạn”, nhắn với Tam Thể rằng:

- Tình nghĩa chúng ta chỉ có thế thôi. Tôi xin trả anh về với gia đình. Phần tôi, tôi sẽ ôm mối tình sầu này, sống cô độc cho đến khi nhắm mắt!

Tam Thể được nhắn, vội đến gặp cô Miu Miu ngay. Nhưng cô bỏ đi, không tiếp. Tội nghiệp,  chú mèo nhìn theo thẫn thờ, rồi sau đó, ra về như kẻ  mất hồn.

*

Hôm sau, Sẻ Nâu vừa xuất hiện, cô Miu Miu đã nhảy xô lại, tóm lấy chú:

- Ta báo cho biết : đây là lần cảnh cáo. Từ nay về sau, ta với chú không có bạn bè gì hết. Gặp ta, ta vồ ăn thịt thì đừng trách.

Rồi cô buông ra. Sẻ Nâu hoảng vía đập cánh bay thật xa. Và có đến cả tuần, chú không dám trở lại khu vườn nữa.

Cô Miu Miu lại cau có mất rồi!

*

Một buổi tối, nhân lễ thành hôn của một đôi chim bồ câu, ông Lu Lu sai Mi Lu Em đi mời cô Miu Miu quá bộ ra sân cỏ chung vui. Mi Lu Em gặp cô Miu Miu ở phòng khách. Nhưng vừa ngỏ lời, cô đã quát ầm lên:

- Không đi đâu cả! Cút cho khuất mắt ta!

Mi Lu Em đành cúp đuôi về cho ông Lu Lu biết. Ông Lu Lu khẽ lắc đầu và nói:

- Thật là một kẻ xấu tính. Cau có khó thương.


NGUYỄN THÁI HẢI   
____________________________________________________________________
Xem tiếp CHƯƠNG IX

(Trích từ bán nguyệt san Tuổi Hoa số 196, ra ngày 1-3-1973)



Nguồn : https://tuoihoandmore.blogspot.com